Adam Castillejo – người được các nhà nghiên cứu công khai danh tính hoàn toàn không có HIV trong vòng 12 tháng kể từ khi điều trị.

Adam Castillejo – Ảnh: Andrew Testa
Bệnh nhân đã trở thành người thứ hai từng được điều trị loại bỏ HIV vẫn không có vi-rút trong vòng một năm kể từ các báo cáo ban đầu.
Adam Castillejo đã được tuyên bố không nhiễm HIV vào năm ngoái, 18 tháng sau khi ngừng điều trị bằng thuốc kháng vi-rút (ARV) sau khi lấy tế bào gốc/ghép tủy xương để điều trị bệnh ung thư máu.
Timothy Brown, người đầu tiên được loại bỏ vi-rút cũng trải qua một quá trình tương tự để điều trị bệnh bạch cầu tủy cấp tính. Trong khi cả Brown và Castillejo đều có hóa trị liệu, chỉ có Brown được xạ trị.
Các nhà nghiên cứu nói rằng 30 tháng sau khi ngừng thuốc kháng vi-rút ức chế HIV và 46 tháng kể từ khi cấy ghép, Castillejo vẫn không có vi-rút HIV.
Nhóm nghiên cứu cho biết thêm, họ đã thực hiện các xét nghiệm tiếp theo cho phép họ tìm kiếm sự hiện diện của HIV trong một loạt các mô.
Họ không chỉ không tìm thấy vi-rút hoạt động có thể phát hiện, vi-rút có khả năng sao chép trong máu, mà còn không tìm thấy vi-rút trong dịch não tủy, ruột, tinh trùng hoặc hạch bạch huyết.
“Chúng tôi đề xuất những phát hiện này để tham khảo cho phương pháp chữa trị HIV tuýp 1”, các tác giả viết.
Nhóm nghiên cứu cho biết họ đã tìm thấy một số dấu vết của DNA vi-rút HIV trong một số tế bào nhất định, bao gồm cả một số tế bào bạch cầu, nhưng chúng không thể tạo ra vi-rút. Giáo sư Ravindra Gupta, thuộc Đại học Cambridge, là tác giả đầu tiên của nghiên cứu cho biết, “những gì chúng tôi đang phát hiện là những hóa thạch virus có thể đi bất cứ nơi nào”.
Castillejo, 40 tuổi, đã công khai danh tính của mình trong một cuộc phỏng vấn với New York Times, tiết lộ rằng anh ta đã sống chung với HIV từ năm 2003. Năm 2012, anh ta được chẩn đoán mắc bệnh ung thư hạch Hodgkin và sau đó được ghép tế bào gốc. Điều quan trọng, đội ngũ y tế đã chọn một người hiến tặng có tế bào gốc có hai bản sao của đột biến có nghĩa là các tế bào bạch cầu mà họ phát triển thành kháng HIV.
Năm ngoái, anh không chỉ điều trị ung thư thành công mà còn cả HIV đã thuyên giảm. Tuy nhiên, anh chọn cách ẩn danh.
Castillejo cho biết anh đã quyết định tiết lộ danh tính của mình vì anh muốn trường hợp của mình trở thành một niềm hy vọng. Anh muốn trở thành một đại sứ của niềm hy vọng.
Các nhà nghiên cứu báo cáo rằng các mô hình máy tính cho thấy, 29 tháng sau khi dùng thuốc điều trị HIV, khả năng Castillejo không có HIV là gần như chắc chắn, cung cấp hơn 90% tế bào gốc của anh ta trong tủy xương có nguồn gốc từ người hiến tặng. Hiện tại, người ta cho rằng khoảng 99% tế bào gốc Castillejo có nguồn gốc từ người hiến tặng.
Gupta cho biết cả hai trường hợp đều nhấn mạnh rằng HIV có thể được điều trị bằng phương pháp điều trị ung thư ít khắc nghiệt hơn. Tuy nhiên, ông nói thêm, cấy ghép tế bào gốc không phù hợp với hầu hết những người nhiễm HIV vì chúng là quá trình điều trị đầy phức tạp, sự xâm lấn có thể mang đến nhiều rủi ro.
Hiện tại, bệnh nhân nhiễm HIV có thể uống thuốc ARV mỗi ngày để giảm mức độ vi-rút trong cơ thể, ngăn chặn nó truyền sang người khác và giúp họ sống lâu, khỏe mạnh và năng động.
Tuy nhiên, Gupta cũng nhấn mạnh rằng những phát hiện mới này rất quan trọng. Đây là một trường hợp thứ hai cho việc chữa khỏi thành công HIV.
Trong một bài báo liên quan đến bài báo, Tiến sĩ Jennifer Zerbato và Giáo sư Sharon Lewin của Đại học Melbourne và bệnh viện Hoàng gia Melbourne, những người không tham gia vào công việc, nhấn mạnh rất khó để xác định phương pháp chữa trị HIV. Họ lưu ý rằng sự vắng mặt của vi-rút hoạt động có khả năng là một định nghĩa tốt hơn là không có dấu vết gì, nhưng vẫn còn câu hỏi.
Trong trường hợp của Castillejo, Lewin nói, việc không có bất kỳ bản sao vi-rút HIV hoạt động nào là đầy hy vọng, nhưng liệu anh ta có thực sự được chữa khỏi hay không vi-rút sẽ lại xuất hiện theo thời gian, thêm vào đó việc phát hiện vi-rút cũng phụ thuộc vào số lượng mẫu có thể xét nghiệm. Thật khó để biết. Cuối cùng, chỉ có thời gian mới có thể trả lời. Tuy nhiên, điều này có vẻ rất hứa hẹn.
Theo The Guardian